Khi cơn ác mộng thành sự thực

Jay, sinh viên đại học năm 3, 20 tuổi

Sinh viên nghiện game điển hình

Tôi là một sinh viên nghiện game điển hình. Bạn có biết như thế là thế nào không? Như thế là tôi chơi cả trò chơi trực tuyến lẫn ngoại tuyến ít nhất 4 giờ mỗi ngày (và tất cả đám bạn của tôi cũng mê game lên bờ xuống ruộng). Gần đây, mắt tôi đột nhiên mờ đi nhanh chóng. Tôi phải dí mắt sát vào màn hình thì mới biết được diễn biến.

Phớt lờ lời cảnh báo từ những người xung quanh

Người yêu cũ của tôi đã cảnh báo tôi là coi chừng hỏng mắt đấy, nhưng tôi thì nghe tai nọ lọt qua tai kia. Cô ấy còn dọa cắt thời gian chơi game của tôi để bắt tôi đi khám. Hồi đó tôi chẳng nghĩ nhiều vì cho rằng chuyện này thì có gì quan trọng, luyện mắt tí là được.

Ác mộng trở thành sự thật

Thế rồi tôi nhận ra là mình đã sai, và cơn ác mộng kinh hoàng đã nhanh chóng trở thành hiện thực. Bây giờ, tôi không thể chơi game liên tiếp như trước được nữa. Tôi cứ phải dụi mắt vài lần thì mới nhìn rõ được, nhưng tình hình thì không thuyên giảm. Thuốc nhỏ mắt cũng có ích, nhưng chỉ giúp được một thời gian ngắn. Chắc là tôi phải đi khám bác sĩ thật rồi.